Chiều 4-4, TAND huyện An Phú (An Giang) đã tuyên phạt bị cáo Bùi Văn Sơn (ngụ thị trấn An Phú, huyện An Phú) ba năm tù về tội giao cấu với trẻ em. Đây là lần thứ năm vụ án được đưa ra xét xử sau khi TAND tỉnh này trả hồ sơ.
Vụ án này gây nhiều xôn xao dư luận ở An Giang vì bị hại L. chưa đủ 16 tuổi đã mang thai và sau đó sinh con. Bị hại L. khai tại cơ quan điều tra và phiên tòa sơ thẩm lần đầu chỉ quan hệ với bị cáo Sơn.
Tuy nhiên, sau ba lần giám định ADN, bị cáo Sơn không phải là cha của con L. Sau đó Công an huyện An Phú khởi tố bị can Nguyễn Văn Bạo và sau khi giám định, Bạo là cha cháu bé.
Tại phiên sơ thẩm lần đầu, TAND huyện An Phú tuyên bị cáo Sơn một năm tù về tội dâm ô trẻ em. Sau đó VKSND huyện An Phú kháng nghị, phía bị cáo Sơn cũng liên tục kêu oan và đề nghị xét xử phúc thẩm. Xử phúc thẩm, TAND tỉnh An Giang trả hồ sơ đề nghị làm rõ các lời khai, tình tiết mâu thuẫn, chứng cứ trực tiếp liên quan vụ án…
Cáo trạng VKSND huyện An Phú nêu: Cuối tháng 8-2011, HTTL (sinh tháng 10-1996) bán vé số và được ông Sơn mua khoảng 30-40 tờ, loại 10.000 đồng/vé. Ông Sơn hẹn L. chiều đến nhà ở ấp An Thịnh, thị trấn An Phú sẽ trả tiền. Do quen biết, L. đã đồng ý.
Đến 16 giờ cùng ngày, khi L. tới nhà lấy tiền thì ông Sơn kêu vào phòng, đóng cửa đòi giao cấu và hứa xong muốn gì cũng được. Giao cấu được 10 phút thì L. ra về, được Sơn cho 1.000.000 đồng gồm cả tiền vé số.
Cáo trạng cho rằng: Ông Sơn lợi dụng việc mua vé số để giao cấu với L. thêm hai lần tại nhà và năm lần khác tại hai nhà nghỉ. Sau mỗi lần giao cấu, Sơn trả tiền vé số và cho tiền L. từ 100.000 đồng đến 1.000.000 đồng.
Tại phiên tòa lần này, phía VKS cho rằng: Căn cứ lời khai của L., người làm chứng, các biên bản khám nghiệm hiện trường, xem xét dấu vết trên thân thể… xác định ông Sơn nhiều lần giao cấu với L. lúc chưa đủ 16 tuổi nên phạm tội giao cấu với trẻ em.
Phiên tòa xử bị cáo Sơn. Ảnh: NĐ
Trong khi đó, các luật sư bào chữa cho bị cáo Sơn cho rằng quan điểm luận tội của đại diện VKSND huyện An Phú là thiếu căn cứ, suy diễn cáo buộc tội cho bị cáo Sơn khi không có chứng cứ trực tiếp thuyết phục. Các luật sư đề nghị HĐXX tuyên bị cáo Sơn không phạm tội.
Bảy luật sư của bị cáo Sơn đưa ra nhiều quan điểm đề nghị đại diện VKS tranh luận, tuy nhiên VKS cho rằng cáo trạng VKS là có căn cứ, dựa trên lời khai các nhân chứng liên quan… và việc bị cáo bồi thường cho bị hại là căn cứ để xem xét hành vi bị cáo.
Tuy nhiên, các luật sư bào chữa bị cáo Sơn cho rằng khoản tiền 300 triệu đồng mà gia đình bị cáo Sơn đưa cho bị hại là tiền hỗ trợ cho gia đình bị hại xây nhà, chữa bệnh cho con của L.
Luật sư Nguyễn Đình Thuận, bào chữa cho bị cáo Sơn, nêu quan điểm tại tòa: “Cáo trạng của VKS chỉ căn cứ vào các biên bản lấy lời khai của người bị hại, nhân chứng, biên bản xem xét hiện trường, biên bản xem xét dấu vết thân thể để truy tố bị cáo với tội danh này là suy đoán cảm tính, hoàn toàn không có căn cứ chắc chắn theo quy định của pháp luật. Hậu quả dễ dẫn đến oan sai cho bị cáo.
Tại phiên tòa, khi các luật sư yêu cầu VKS đưa ra chứng cứ chứng minh hành vi giao cấu của ông Sơn nhưng kiểm sát viên vẫn chỉ căn cứ vào các lời khai của các đương sự để suy luận “có căn cứ” khẳng định ông Sơn phạm tội, ngoài ra kiểm sát viên không cung cấp được bất cứ bằng chứng nào.
Theo quy định tại khoản 2 Điều 322 Bộ luật Tố tụng hình sự thì vị đại diện VKS phải tranh luận và đối đáp tới cùng với tất cả ý kiến của người tham gia tố tụng, trong đó có người bào chữa.
Tuy nhiên, trước những vấn đề mà các luật sư đưa ra và yêu cầu kiểm sát viên đối đáp thì vị đại diện VKS vẫn chỉ căn cứ những lời khai của các đương sự để bảo vệ quan điểm truy tố và sau đó bảo lưu quan điểm không tiếp tục tranh luận đối đáp.
Mặc dù đã được chủ tọa phiên tòa tổng hợp các vấn đề và yêu cầu kiểm sát viên đối đáp nhưng vị đại diện VKS vẫn từ chối… Trong trường hợp này, nếu VKS không thể đưa ra chứng cứ chứng minh hoặc không đủ và không thể làm sáng tỏ căn cứ để buộc tội thì tòa án có quyền áp dụng Điều 13 Bộ luật Tố tụng hình sự để tuyên thân chủ không phạm tội”.
Nói lời sau cùng, bị cáo Sơn cho rằng mình bị oan. HĐXX cho rằng đã đủ căn cứ tuyên bị cáo Sơn phạm tội giao cấu trẻ em và tuyên mức án như trên.
Sau phiên xử, bị cáo Sơn cho biết sẽ kháng cáo bản án sơ thẩm.