Câu chuyện về Hana mới đây đã được kể lại trong cuốn sách Súp miso của bé Hanado Alpha Books xuất bản.
Mùa hè năm 2001, cha và mẹ Hana vui mừng cùng nắm tay nhau kết hôn tại lễ đường. Lúc ấy mẹ Hana đang mang trong mình căn bệnh ung thư vú. Sau quá trình điều trị thống khổ, cô đã trị hết ung thư, hơn nữa còn mang thai Hana như một kỳ tích.
Còn kỳ tích của Hana bắt đầu từ một buổi sáng, khi cha Hana còn đứng trong bếp với vẻ mặt buồn thảm thì cô bé Hana năm tuổi đã nhanh tay cầm lấy một cái dao: “Hana đặt miếng đậu phụ lên lòng bàn tay nhỏ xíu. Cắt đậu phụ chậm rãi, bật lửa lên, rót nước dùng cá ngừ vào trong cái chảo. Thao tác rất thành thục. Con bé cho rất nhiều rau củ theo mùa". Chứng kiến các thao tác của Hana trong nhà bếp, cha của cô bé thực sự ngạc nhiên. Và ông chợt phát hiện ra rằng không chỉ nấu mỗi súp miso, Hana còn chùi rửa bồn tắm, sắp xếp giày ở hành lang, gấp áo quần, sắp xếp đồ dùng của mình để đi tới trường mầm non…
Lúc Hana được chín tháng, căn bệnh ung thư tái phát. Mẹ Hana lại bắt đầu hành trình trị liệu, càng thêm lo lắng cho tương lai của Hana.
Khi thấy cha triền miên hút thuốc để quên đi nỗi đau, Hana đã vứt thuốc vào thùng rác và nói với cha rằng: “Chẳng phải bố đã hứa sẽ không hút mà. Nếu bố bị ung thư rồi chết, Hana sẽ chỉ còn một mình. Bố để Hana trở thành côi cút cũng được sao".
Hành động của đứa con gái mới năm tuổi đã làm thay đổi người cha đang trong tâm trạng chán chường và buông xuôi tất cả. Được ăn bát súp do con gái nấu, người cha ấy đã xúc động thốt lên: “Vì Hana tôi có thể làm mọi thứ. Nếu làm cho con bé đau buồn thì tôi sẽ là người bố tồi tệ nhất".
Trong bức thư gửi mẹ ở trên thiên đường, Hana đã thủ thỉ với mẹ rằng: “Mẹ ơi, Hana nói với mẹ điều này nhé. Đó là Hana đã tự mình làm được cả hộp cơm rồi. Mẹ ngạc nhiên lắm phải không?... Dù có thấy chán ghét hay khó khăn đến mấy đi chăng nữa, Hana cũng cố gắng thật vui. “Hô biến”, “hô biến” mẹ vẫn thường hay nói thế mà. Hana không còn hay khóc nữa đâu. Hana sẽ luôn cố gắng".
Năm tuổi Hana đã biết thay mẹ làm việc nhà.
Những việc phi thường mà Hana tạo ra không bỗng dưng mà có được, ngoài được thừa hưởng từ mẹ, Hana còn sớm được mẹ trao truyền cho cách tự chăm sóc bản thân mình và trở thành một người biết nấu nướng: "Khi con biết chăm sóc mình, con có thể sống bất kỳ nơi đâu, với bất kỳ ai. Thế nên, công việc đầu tiên đối với Hana nhỏ bé chính là chăm sóc bản thân và nấu cơm. Chỉ cần thân thể khỏe mạnh, tương lai có thế nào, con đều có thể sống được. Chỉ cần Hana có thể tự mình làm, một ngày nào mẹ đi mất, Hana cũng sẽ không sao” - Chie, mẹ của Hana, đã viết như thế trước khi nhắm mắt buông bỏ cõi trần.
Hana và cha trong dịp ra mắt sách tại Nhật Bản.
Giờ đây Hana đã 11 tuổi, mọi thứ trở nên dễ dàng hơn, đặc biệt nấu ăn là sở thích của cô bé. Hana chia sẻ: “Lúc nấu ăn, con cảm thấy rất hạnh phúc!”. Hana cũng không quên lời mẹ dặn: “Đừng nói xấu người khác, đừng quên mỉm cười; tất cả những lời mẹ dặn, dù có khó thế nào, dù có không thích thế nào, dù có khổ sở thế nào, Hana đừng bỏ cuộc nhé, đừng bỏ cuộc nhé!”.
Nụ cười vẫn luôn tỏa sáng trên mặt Hana. "Hana không khóc, không khóc đâu mẹ ơi!", Hana từng hứa với mẹ ở thiên đường như thế.