Ân hận với game thì đã muộn

Một bạn đọc từng “nướng” tiền cho game online và tự đánh mất việc làm cũng vì game online chia sẻ: “Ranh giới giữa mặt tích cực và tiêu cực trong game rất mỏng manh”…

Trước đây, tôi là cán bộ trật tự đô thị của một phường thuộc quận Gò Vấp. Tháng 2-2006, khi game online Võ lâm truyền kỳ 1 ra đời, tôi bắt đầu tập tành chơi và cuộc đời của tôi từ từ rẽ sang hướng khác.

Tôi càng chơi càng thích bởi sự hấp dẫn trong game. Thế giới ảo trong game chẳng khác gì như ở ngoài đời: cũng có người tốt kẻ xấu, giàu nghèo, tranh giành hơn thua, thách thức dẫn đến đâm chém nhau… Có thể ở ngoài đời bạn chỉ là một người tầm thường nhưng khi vào game bạn sẽ là vua, được mọi người kính nể.

Lúc mới chơi, do con game của tôi chưa được trang bị đầy đủ nên thường bị các con game khác đánh chết. Bực quá, tôi bỏ hết tiền vào con game. Chỉ mới mấy tháng mà tôi “nướng” mất 30 triệu đồng mua đồ nâng cấp cho con game của mình mạnh lên để có thể đi đánh nhau... Tháng 5-2006, tôi nghỉ việc nhưng giấu gia đình và say sưa lao vào Võ lâm truyền kỳ. Suốt ngày tôi ở lỳ trong tiệm Internet để chơi game, thậm chí ngủ cũng mơ thấy game.

Tháng 6-2007, tôi vay 7 triệu đồng mua máy tính và lắp đặt mạng Internet để chơi ở nhà. Lúc này, con game của tôi đã trưởng thành. Tôi cài chương trình tự động, chỉ cần mở máy và cắm chuột 24/24 giờ nó sẽ tự làm mọi chuyện thay tôi. Tôi đã đầu tư chơi một lần 15 nhân vật trong game.

Để có thu nhập, tôi xin đi làm lại. Do vừa đi làm vừa chơi game nên thời gian ngủ chẳng được bao nhiêu, sức khỏe của tôi giảm sút rõ rệt. Mỗi ngày tôi thức dậy lúc 5 giờ sáng và lập tức ngồi vào máy theo dõi con game; trưa đi làm về, trước khi ăn cơm cũng phải dành ra một tiếng để dọn đồ trong game; chiều bỏ nửa tiếng để kiểm tra lại rồi mới đi học và hơn 9 giờ tối thì ngồi chơi đến khuya.

Đến tháng 9-2009, game Kiếm thế ra đời. Tôi lại lao vào chơi bởi game này có nét tương tự Võ lâm truyền kỳ. Trong ba tháng đầu, tôi đã đầu tư 10 triệu đồng cho một nhân vật trong game. Ngoài ra, tôi còn mất 20 triệu đồng khi chơi cờ bạc qua game…

Sau nhiều năm chơi game, tôi cay đắng nhận ra rằng chỉ vì muốn được thỏa mãn trong thế giới ảo mà mình đã đánh mất nhiều thứ quan trọng trong cuộc đời: thời gian, tiền bạc, sự nghiệp… Từ những suy nghĩ đó, cộng với lời động viên của người thân, tôi đã bỏ game vào tháng 2-2010. Tôi quyết định gầy dựng sự nghiệp, lập gia đình và nuôi dạy con cái đàng hoàng.

Theo tôi, chơi game cũng có mặt tích cực và tiêu cực. Sẽ là tích cực nếu xem game là trò chơi giải trí, xả stress, không căng thẳng tranh giành hơn thua. Sẽ là tiêu cực nếu người chơi không làm chủ được bản thân, để bị cuốn hút theo sự khiêu khích của đối phương... Nhưng nên nhớ ranh giới giữa tiêu cực và tích cực ở đây rất mỏng manh.

LÂM PHÁT MINH (Phường 14, quận Gò Vấp, TP.HCM)

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm