Mới đây TAND quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng đã sơ thẩm vụ án ly hôn, tuyên chấp nhận yêu cầu của anh T., cho ly hôn với chị V. Tòa cũng tuyên giao tất cả bốn con chung cho anh T. nuôi dưỡng, chị V. không phải cấp dưỡng nuôi con.
Theo đơn khởi kiện, anh T. trình bày anh và chị V. kết hôn vào năm 2006. Sau khi kết hôn, vợ chồng chung sống hạnh phúc tại nhà cha mẹ của anh tại quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Đến cuối năm 2015 thì giữa vợ chồng phát sinh nhiều mâu thuẫn.
Ảnh minh họa: Internet
Nguyên nhân chủ yếu là do vợ chồng bất đồng về vấn đề tài chính, chị V. nợ nần rất nhiều người. Khoảng tháng 4-2016, anh mới phát hiện ra chị V. rơi vào tình trạng nợ nần và đã trả nợ thay cho chị V. Nhưng sau đó chị V. vẫn tiếp tục vay mượn, còn anh vì muốn các con có được gia đình hạnh phúc nên vẫn tìm cách trả nợ cho vợ.
Theo anh T., mặc dù anh đã nhiều lần khuyên can nhưng chị V. vẫn không thay đổi. Đến thời điểm khởi kiện, chị V. đang phải đi trốn nợ trong khi khả năng tài chính không có, chỗ ở cũng không ổn định. Anh T. xác định không còn tình cảm thương yêu, cuộc sống chung vợ chồng không hạnh phúc nên yêu cầu ly hôn với chị V. Vì biết chị khó khăn nên anh yêu cầu tòa tuyên cho anh được nuôi cả bốn con chung và không yêu cầu chị V. cấp dưỡng nuôi con.
Theo bản tự khai và lời khai tại biên bản hòa giải, chị V. trình bày chị thống nhất với lời khai của anh T. về thời gian kết hôn, điều kiện kết hôn. Trong quá trình chung sống, giữa vợ chồng phát sinh nhiều mâu thuẫn. Nguyên nhân là do chị làm ăn thua lỗ dẫn đến nợ nần và anh T. cũng đã đứng ra trả nợ cho chị nhiều lần.
Nhưng theo chị V., cuối năm 2016, anh T. có quan hệ bất chính với nhiều phụ nữ khác. Bên cạnh những áp lực về vấn đề kinh tế và tình cảm, anh T. còn dùng các con tạo áp lực cho chị, buộc chị phải ra khỏi nhà vào cuối năm 2017. Chị đang sống ở Huế và đề nghị TAND quận Thanh Khê tiếp tục giải quyết vụ án theo quy định. Chị V. cũng cho biết bản thân chị hiện còn nợ số tiền 650 triệu đồng và đang cố gắng thu xếp để trả dứt điểm số nợ này.
Mặc dù TAND quận Thanh Khê đã triệu tập hợp lệ nhưng chị V. vẫn vắng mặt không lý do nên tòa quyết định xử vắng mặt.
HĐXX đã nhận định cả hai bên đều thừa nhận mâu thuẫn vợ chồng đã đến mức trầm trọng nhưng chị V. cho rằng vì các con còn quá nhỏ nên chị không đồng ý ly hôn với anh T. Còn anh T. thì cho rằng để ổn định cuộc sống, anh yêu cầu được ly hôn với chị V. Xét thấy nguyện vọng ly hôn để không ràng buộc bởi quan hệ pháp lý của anh T. là chính đáng và có căn cứ, phù hợp với quy định của pháp luật nên HĐXX chấp nhận yêu cầu của anh.