Theo hồ sơ, chị H. và anh NHL đăng ký kết hôn năm 1997. Vợ chồng chung sống hạnh phúc, có với nhau ba con chung. Đến đầu năm 2003, anh L. bị tâm thần phân liệt, phải điều trị nhưng đến nay bệnh vẫn không thuyên giảm. Vì vậy chị H. yêu cầu tòa tuyên bố anh L. có khó khăn trong nhận thức, làm chủ hành vi.
Quá trình giải quyết vụ việc, TAND TP Tuy Hòa đã ra quyết định trưng cầu giám định. Sau đó, Trung tâm Pháp y tỉnh Phú Yên có kết luận giám định, xác định anh L. bị hạn chế khả năng nhận thức và làm chủ hành vi.
Theo khoản 1 Điều 23 BLDS 2015, người thành niên do tình trạng thể chất hoặc tinh thần mà không đủ khả năng nhận thức, làm chủ hành vi nhưng chưa đến mức mất năng lực hành vi dân sự thì theo yêu cầu của người này, người có quyền, lợi ích liên quan hoặc của cơ quan, tổ chức hữu quan, trên cơ sở kết luận giám định pháp y tâm thần, tòa ra quyết định tuyên bố người này là người có khó khăn trong nhận thức, làm chủ hành vi và chỉ định người giám hộ, xác định quyền, nghĩa vụ của người giám hộ. Từ đó, TAND TP Tuy Hòa đã chấp nhận yêu cầu của chị H., tuyên bố anh L. có khó khăn trong nhận thức, làm chủ hành vi và chỉ định chị H. là người giám hộ của anh L.