TAND TP Cần Thơ vừa xử phúc thẩm Lưu Việt Nông về hai tội thực hiện hành vi quan hệ tình dục khác với người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi và dâm ô đối với người dưới 16 tuổi. Phiên tòa được mở do bị cáo kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.
Nhiều lần xâm hại học trò
Theo cáo buộc, trước khi phạm tội, bị cáo là giáo viên. Quá trình dạy học, bị cáo phát sinh tình cảm trên mức thầy trò với một học sinh do mình giảng dạy. Từ đó, bị cáo nhiều lần thực hiện các hành vi xâm hại đến thân thể của học trò, bị người nhà bị hại bắt quả tang nên tố giác đến công an…
Tòa sơ thẩm tuyên phạt bị cáo tám năm tù về hai tội danh trên. Ngoài ra, bị cáo còn bị cấm hành nghề giáo viên hai năm sau khi chấp hành xong hình phạt tù. Bị cáo kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.
Bị cáo Nông tại phiên tòa phúc thẩm. Ảnh: NHẪN NAM
Tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo trình bày lý do kháng cáo là quá trình phạm tội không biết bị hại dưới 16 tuổi. Cạnh đó, cha mẹ bị cáo đã lớn tuổi, anh chị của bị cáo có gia đình riêng, không có điều kiện chăm sóc. Bị cáo mong sớm được trở về chăm sóc cha mẹ già.
Đồng thời bị cáo đã đồng ý khắc phục hậu quả cho bị hại. Đại diện gia đình bị hại xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo. Bị cáo trình bày thêm là lúc còn đi làm có vay tiền công đoàn giáo dục để học cao học. Số tiền này sắp đến hạn trả mà cha mẹ bị cáo già yếu, không có khả năng trả thay nên bị cáo mong tòa giảm nhẹ để sớm trở về lao động, hoàn trả khoản tiền này.
Nghe bị cáo trình bày lý do kháng cáo, chủ tọa phiên tòa hỏi bị cáo thấy án sơ thẩm xử đúng tội danh không. Bị cáo đáp: “Đúng tội nhưng hơi nặng so với hành vi của bị cáo”.
Chủ tọa nghiêm giọng cho rằng bị cáo là giáo viên, là người giảng dạy kiến thức, giáo dục về mặt đạo đức, nhân cách cho học trò. Bị cáo là người ở cương vị truyền dạy tri thức, đạo đức mà bị cáo lại làm hư một con người. Bị cáo nhìn lại lịch sử xã hội loài người tiến hóa thế nào? Đó là cách sống từ bầy đàn thành gia đình riêng. Mỗi gia đình là một tế bào của xã hội. Trong cái chung xã hội có những cái riêng là mỗi gia đình. Mà hình thành nên gia đình chính là từ tình yêu thương, chia sẻ với nhau…
“Tôi đối mặt với nhiều người phạm tội như bị cáo đều nói không biết tuổi bị hại. Những lời nói này đều là vô lý, không chấp nhận được, nhất là với người có hiểu biết như bị cáo” - chủ tọa nói.
“Bị cáo đã làm hư một đời người con gái”
Theo chủ tọa, về mặt đạo đức xã hội, hai người yêu nhau muốn lấy nhau cũng phải được sự đồng ý của hai bên cha mẹ. Bị cáo có biết tại sao pháp luật quy định 18 tuổi mới được kết hôn khi 13 tuổi có thể sinh đẻ được rồi? Là vì lứa tuổi đó mới đảm bảo sự trưởng thành về mặt sinh lý… Ở đây, bị cáo bất chấp, bỏ qua đạo đức xã hội, trái với truyền thống, pháp luật thì hậu quả đến đâu bị cáo phải gánh chịu đến đó.
“Vụ án này, như lời khai của bị cáo và bị hại thì chỉ có tình dục chứ không có tình yêu. Yêu là phải biết hy sinh, chăm sóc người ta chứ không phải chỉ là tình dục. Bị cáo học trình độ cao học mà không phân biệt được tình dục với tình yêu. Trong mối quan hệ xã hội đừng đặt nặng vấn đề tình dục. Nếu thực sự bị cáo yêu thương và muốn xây dựng gia đình thì có thể chờ đến khi bị hại đủ tuổi…” - vị thẩm phán chủ tọa nói.
Nghe những lời phân tích của chủ tọa, bị cáo liên tục đưa tay quệt những giọt nước mắt chảy xuống hai gò má.
Chủ tọa tiếp tục: “Trong gia đình, tất cả các con đều có nghĩa vụ chăm sóc cha mẹ. Bị cáo đi học, đi làm xa thì ai chăm sóc cha mẹ? Người xưa nói “cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng, con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày”. Bị cáo làm chuyện sai trái này, cha mẹ bị cáo phải lo tiền bồi thường cho bị cáo.
Cha mẹ nuôi bị cáo lớn, cho đi học, đi làm mà bị cáo lại gây ra chuyện này rồi giờ lấy lý do phải nuôi cha mẹ già để kháng cáo. Bị cáo ngoài trách nhiệm với gia đình còn trách nhiệm xã hội là truyền dạy tri thức, đạo đức...
Vậy mà bị hại chưa đủ 16 tuổi đã bị bị cáo làm cho tâm hồn bị hoen ố đi vì phải tiếp cận với các hành vi tình dục của bị cáo. Bị cáo đã làm hư một đời người con gái rồi”.
HĐXX cho rằng hành vi của bị cáo không chỉ gây tổn hại về thể chất mà còn gây tổn hại về mặt tâm lý, tinh thần cho bị hại, tạo ra nhận thức sai lệch về tình yêu, tình dục, tạo ra lối sống buông thả, trụy lạc. Bị hại bị mất tập trung về việc học tập và rèn luyện, bên cạnh đó còn bị xấu hổ trước dư luận xã hội, cần phải có nhiều thời gian và nghị lực để khắc phục hậu quả…
Theo tòa, do tình hình tội phạm xâm hại tình dục trẻ em có xu hướng tăng nên cần phải áp dụng hình phạt cho nghiêm, mức hình phạt mà tòa sơ thẩm đã tuyên là phù hợp. Do đó, tòa quyết định giữ nguyên bản án sơ thẩm.