VKSND tỉnh Phú Yên vừa có văn bản kiến nghị chánh án TAND tỉnh Phú Yên có biện pháp chỉ đạo Tòa Hình sự TAND tỉnh và các TAND cấp dưới rút kinh nghiệm, khắc phục những vi phạm để việc xét xử các vụ án hình sự trong thời gian tới bảo đảm đúng quy định của pháp luật. Trong đó, VKSND tỉnh lưu ý rõ về vụ án chứa mại dâm khá hy hữu dưới đây.
Hoàn cảnh đáng thương của người phạm tội
Theo hồ sơ, từ tháng 6-2016, HTB (sinh năm 1970, trú huyện Đông Hòa) sử dụng nhà ở của mình để chứa mại dâm. Khoảng 19 giờ 20 ngày 6-7-2016, có hai người nam rủ nhau đến nhà B. để mua dâm. B. đồng ý bán dâm với giá 300.000 đồng/lần/người, đồng thời gọi điện thoại cho một gái bán dâm tên là BTC đến “phụ” mình. Trong lúc B. và C. đang bán dâm cho hai người nam thì bị công an bắt quả tang. Qua điều tra, B. khai đã nhiều lần tổ chức bán dâm tại nhà; C. cũng khai nhiều lần đến nhà B. bán dâm.
Xử sơ thẩm, TAND huyện Đông Hòa nhận định hành vi của bị cáo B. đã phạm tội chứa mại dâm nhiều lần theo điểm c khoản 2 Điều 254 BLHS (khung hình phạt 5-15 năm tù). Hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, có thể là môi trường lây lan căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS và các căn bệnh xã hội khác nên cần phải xử phạt nghiêm khắc.
Tuy nhiên, xét bị cáo đã thật thà khai báo và thực sự ăn năn hối cải; ngoài lần bị bắt quả tang, bị cáo đã tự khai ra những lần chứa mại dâm trước đó. Bị cáo là phụ nữ có hoàn cảnh gia đình hết sức khó khăn, chồng chết, có một con còn nhỏ (sinh năm 2007) không ai chăm sóc; bản thân bị cáo là lao động duy nhất, đang bị bệnh nặng (nang gan, nang thận). Vì vậy, HĐXX đã áp dụng các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự như người phạm tội tự thú, thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải và Điều 47 BLHS để xử bị cáo dưới mức thấp nhất của khung hình phạt, tạo điều kiện để bị cáo sớm trở về lao động nuôi con. Từ đó, TAND huyện Đông Hòa đã tuyên phạt B. ba năm tù.
Được giảm nhẹ vì “đã lớn tuổi vẫn bán dâm”
Sau đó bị cáo B. kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt và hưởng án treo.
Tại phiên tòa phúc thẩm mới đây, TAND tỉnh Phú Yên nhận định có đủ cơ sở kết luận như bản án sơ thẩm đã tuyên bị cáo phạm tội chứa mại dâm theo điểm c khoản 2 Điều 254 BLHS. Bản án sơ thẩm đánh giá tính chất, mức độ phạm tội của bị cáo cùng các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự là đúng. Án sơ thẩm cũng xét “bị cáo là phụ nữ có hoàn cảnh gia đình hết sức khó khăn (hộ nghèo có mã số đăng ký, được địa phương xác nhận), chồng chết, nuôi con nhỏ 10 tuổi; không ai chăm sóc, là lao động chính, đang bị nhiều bệnh nan y. Tuy nhiên, tòa sơ thẩm lại phạt bị cáo ba năm tù và buộc bị cáo chấp hành hình phạt cách ly khỏi xã hội là quá nghiêm khắc.
Tòa phúc thẩm xét tình tiết phạm tội nhiều lần là do bị cáo tự thú, bản thân bị cáo đã lớn tuổi (46 tuổi) vẫn bán dâm nên cần áp dụng tình tiết giảm nhẹ “phạm tội vì hoàn cảnh đặc biệt khó khăn mà không phải do mình tự gây ra” theo điểm e khoản 1 Điều 46 BLHS. Bị cáo chưa có tiền án, tiền sự, có nhân thân tốt nên áp dụng Điều 60 BLHS cho bị cáo hưởng án treo cũng đủ tác dụng giáo dục và phòng ngừa.
Từ đó TAND tỉnh Phú Yên đã chấp nhận kháng cáo, tuyên phạt bị cáo B. ba năm tù nhưng cho hưởng án treo.
Được biết trong văn bản nêu trên, VKSND tỉnh Phú Yên cho rằng: Bản án phúc thẩm của TAND tỉnh Phú Yên nhận định “bản thân bị cáo đã lớn tuổi (46 tuổi) vẫn làm người bán dâm” nên áp dụng thêm tình tiết giảm nhẹ, phạm tội vì hoàn cảnh đặc biệt khó khăn mà không phải do mình tự gây ra và áp dụng thêm Điều 60 BLHS cho bị cáo hưởng án treo là không đúng quy định pháp luật.