Nằm trên đường Đồng Khởi, quận 1, TP.HCM, quán cà phê Thời Thanh Xuân có những nhân viên đặc biệt. Đó là những nam, nữ thanh niên khiếm thính.
Đồng hành với người bất hạnh
Trong không gian thoáng mát và tĩnh lặng của quán, chủ quán Võ Thành Luân (32 tuổi), cựu du học sinh ở Philippines, mở lòng chia sẻ anh từng chứng kiến thảm họa bão Hải Yến tại đất nước này vào năm 2013. Từ đó anh chiêm nghiệm rất nhiều về số phận con người.
Theo anh Thành Luân, những gì còn lại ở cuối hành trình làm người có lẽ là những điều chúng ta làm được cho mọi người xung quanh. Vì lẽ đó anh chọn cách lập nghiệp đồng hành cùng những phận người thiệt thòi, bất hạnh. Tình cờ tham dự một lớp học ngôn ngữ ký hiệu ở Đà Lạt và nhanh chóng bị hấp dẫn, anh Luân quyết định lập dự án. Quán cà phê tập hợp những người khiếm thính làm phục vụ hiện nay là một trong những cột mốc quan trọng của dự án.
“Ban đầu khi nghe tôi nói về dự án, vài người không hiểu thì lại nói tôi bị điên, làm những chuyện không bình thường” - anh Luân nhớ lại. May thay anh Luân gặp được Trang, một cô gái khiếm thính xinh xắn, mạnh mẽ cùng anh đồng hành dự án. Vậy là quán lần lượt tiếp nhận những nhân viên khiếm thính đầy nhiệt huyết, tạo ra một phong cách phục vụ đặc biệt trong một không gian ấm áp.
Nhân viên khiếm thính hướng dẫn và phục vụ khách tại quán. Ảnh: DIỆU QUÍ
Những nhân viên đặc biệt
Dù khiếm thính nhưng những nhân viên ở đây đều linh hoạt trong phục vụ. Nụ cười là nét dễ bắt gặp nhất trên gương mặt họ. Họ dùng các ký hiệu bằng tay thoăn thoắt như múa. Họ còn trò chuyện với khách đến quán bằng ánh mắt, nụ cười và bằng cả trái tim khát khao được hòa nhập vào xã hội đầy chở che và bao dung.
Xuân Nguyên (24 tuổi), nam nhân viên khiếm thính của quán, chia sẻ thông qua ngôn ngữ ký hiệu: “Khó khăn lớn nhất đối với bản thân tôi là làm cách nào tốt nhất để khách có thể dễ dàng hiểu những gì mình muốn nói”.
Còn Hồng Châu (28 tuổi), nữ nhân viên khiếm thính duy nhất của quán, thì tâm sự: “Tôi yêu công việc hiện tại. Tôi cố gắng kiếm tiền để có thể tự lo được cho bản thân, không trở thành gánh nặng cho gia đình”.
Những nhân viên khiếm thính ở đây như Xuân Nguyên và Hồng Châu như một minh chứng sống động cho chân lý: Ai cũng có quyền được lao động và được hạnh phúc.
Duy trì dự án vì người khiếm thính Vật chất có mất cũng làm lại được nhưng nếu dự án này mất thì các bạn khiếm thính sẽ gặp khó khăn. Cho nên một khi còn một em khiếm thính thì tôi còn duy trì dự án này bằng mọi cách. Anh VÕ THÀNH LUÂN, chủ quán |
Sáng tạo cách phục vụ
Quán không có bảng giá đồ uống. Khách gọi đồ uống bằng cách dùng các que màu đen, cam, đỏ, xanh, vàng, tím. Chẳng hạn, nếu chọn que màu xanh, khách sẽ được phục vụ loại thức uống tương ứng màu xanh trong bảng thực đơn.
Những người từng đến đây đều rất thích thú với cách gọi món độc đáo này. Bởi khoảng cách tưởng rất lớn giữa các nhân viên khiếm thính với khách nay bỗng dưng bé lại bằng vài que màu, thậm chí chỉ bằng một nụ cười, một ánh mắt bao dung và yêu thương.
Cách chọn thức uống đã lạ, cách tính tiền lại càng lạ. Khách sẽ tự đánh giá sự hài lòng, hạnh phúc của mình để gửi tiền cho quán. Mặc dù với cách tính tiền này, chủ quán chấp nhận rủi ro ở chỗ nếu đa số khách trả tiền và nhiều người cho thấy họ rất hạnh phúc thì cũng có vài khách không chỉ “quên” thanh toán mà còn “chôm” luôn thùng tiền của quán.
Lần đầu đến với quán, chị Trâm (quận 1) cho biết: “Tôi đang đi bộ ngang qua thì vô tình thấy ban công quán xinh quá nên ghé vào. Không gian ở đây rất nhẹ nhàng, dễ thương, phục vụ tốt lắm. Vì thích mọi thứ ở đây nên tôi sẵn sàng trả tiền nhiều hơn một chút so với những chỗ khác”.
Còn chị Huyền (quận Bình Thạnh), khách hàng thân thuộc của quán, chia sẻ: “Tôi đến đây nhiều lần rồi. Vào đây tôi cảm thấy rất yên tĩnh, ấm áp, nhân viên phục vụ rất lễ phép. Mọi thứ khiến tôi rất hài lòng”.
Cách tốt để khách động viên nhân viên khiếm thính Với mong muốn hiểu được khách của mình, quán trang bị những mảnh giấy để khách có thể để lại lời nhắn, cảm nhận bản thân và dán lên tường. Những lời yêu thương của những người đã đặt chân đến quán phủ kín cả một góc, đó cũng là động lực để tiếp thêm năng lượng, niềm vui cho những bạn trẻ khiếm thính làm việc ở đây. |