Ngày 22-5, TAND Cấp cao tại TP.HCM đã xử phúc thẩm, tuyên y án 10 năm tù đối với bị cáo Trương Thị Thu (SN 1972, quê Nghệ An) về tội giết người. Điều đặc biệt là bị cáo đã dùng thuốc diệt chuột để hãm hại em dâu là bà Lâm Thị Ngoãn và cháu Nguyễn Quang Hải (con bà Ngoãn) nhưng bị phát hiện kịp thời.
Từ mâu thuẫn chị em dâu
Theo hồ sơ, bị cáo Thu và bà Ngoãn mâu thuẫn, xích mích với nhau từ chuyện bà Ngoãn kể cho gia đình bên chồng một số chuyện của Thu. Thu bị chồng la rầy nên thù ghét bà Ngoãn và có ý trả thù. Ngày 10-1-2017, Thu đến tiệm tạp hóa mua một gói thuốc diệt chuột và đến nhà bà Ngoãn trò chuyện. Chuyện trò đến khoảng 7 giờ tối, bà Ngoãn phải đi giao hàng cho khách, Thu đã xuống bếp đổ gói thuốc diệt chuột vào nồi cơm và chảo ếch xào rồi bỏ về nhà.
Khuya 23 giờ cùng ngày, anh Hải (con bà Ngoãn) đi chơi thể thao về định lấy cơm và ếch xào ra ăn thì phát hiện cơm và thức ăn đều có mùi hôi khó chịu, trên bề mặt có bột màu xám. Nghi ngờ đây là thuốc diệt chuột nên anh Hải báo cho mẹ. Bà Ngoãn nghĩ ngay đến Thu rồi báo cho công an. Qua điều tra, khám nghiệm hiện trường, Thu đã khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội.
Quá trình giải quyết sơ thẩm, phía bị hại không có yêu cầu Thu bồi thường thiệt hại và có ý kiến xin giảm nhẹ hình phạt vì là chị em trong nhà. Sau khi TAND TP.HCM xử sơ thẩm tuyên 10 năm tù, Thu kháng cáo xin giảm nhẹ.
Tại tòa phúc thẩm, luật sư (LS) bảo vệ cho Thu yêu cầu HĐXX triệu tập giám định viên để xác minh vật chứng phạm tội nhưng đại diện VKS cho rằng không cần thiết vì hồ sơ đã rõ.
Bị cáo Trương Thị Thu tại tòa phúc thẩm. Ảnh: CHUNG VƯƠNG
Hậu quả chưa xảy ra là nhờ phát hiện
Thu khai ban đầu mua thuốc là để dùng diệt chuột nhưng sau đó nghĩ lại chuyện xích mích với bà Ngoãn nên đã rắc thuốc vào cơm và đồ ăn để hù dọa chứ không có ý định giết người. HĐXX hỏi bị cáo có biết rằng người ăn phải thuốc chuột có thể chết không, Thu lí nhí và gật đầu trả lời có.
LS cho rằng việc bị cáo rắc thuốc chuột lên bề mặt thức ăn, không trộn lẫn và vỏ gói thuốc chuột cũng vứt gần đó khi anh Hải nhìn vào là phát hiện ra ngay nên bị cáo không có ý định giết người. Ngoài ra cần xác định rõ hàm lượng photphua trong thuốc diệt chuột mà bị cáo đã sử dụng để gây án thì người ăn phải chỉ bị ngộ độc thực phẩm hay có thể gây tử vong.
LS còn cho rằng lời khai của bị cáo ban đầu là không có ý định giết người nhưng được điều tra viên hướng dẫn giải thích nên đã khai nhận theo hướng phạm tội. Từ đó LS đề nghị HĐXX nên hủy bản án sơ thẩm và tuyên bị cáo không phạm tội giết người do chưa có mối quan hệ nhân quả của hành vi với hậu quả xảy ra.
Tranh luận lại, đại diện VKS không đồng ý với ý kiến của LS và cho rằng việc không xảy ra hậu quả chết người là do gia đình bà Ngoãn phát hiện ra. Lỗi của bị cáo là lỗi cố ý gián tiếp, Thu hoàn toàn nhận thức được hành vi của mình là có thể gây chết người.
Theo VKS, suy luận của LS là không phù hợp với lý luận về tội giết người trong BLHS. Hậu quả chết người xảy ra là tùy thuộc vào thể trạng của từng người, không thể dựa vào hàm lượng thuốc để đánh giá. Do đó, bản án sơ thẩm áp dụng hình phạt 10 năm tù với Thu là phù hợp, đề nghị HĐXX không chấp nhận kháng cáo xin giảm án.
Nhận định của tòa HĐXX nhận định hành vi của bị cáo là đặc biệt nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến tính mạng, sức khỏe của người khác. Bị cáo Thu hoàn toàn nhận thức được hành vi của mình có thể gây chết người nên có căn cứ để xác định bị cáo phạm tội giết người. Bị cáo kháng cáo nhưng không đưa ra được tình tiết giảm nhẹ nào mới, trong khi tòa sơ thẩm đã xem xét toàn diện để quyết định mức án, vì thế không có cơ sở chấp nhận kháng cáo. |