Người mẹ ấy là chị Nguyễn Thị Mỹ Nhân, 48 tuổi, ở ấp 5, xã An Xuyên, TP Cà Mau (Cà Mau). Cái chết thương tâm của chị khiến nhiều người xung quanh phải giật mình thảng thốt. Đọc bức thư tuyệt mệnh của chị để lại cho chồng con ai cũng rơi nước mắt.
Chết để tiết kiệm cho chồng con!
Anh Đinh Hoài Bảo, chồng chị Nhân, hướng mặt về phía bàn thờ, nhìn sâu vào di ảnh vợ mà nước mắt lưng tròng. Anh kể: “Tháng trước, vợ tôi nói sẽ chết đi để có tiền cho cha con tôi tiếp tục cuộc sống, tiếp tục việc học hành. Tôi đã hết lời khuyên ngăn nhưng bà ấy vẫn quyết tâm…”.
Anh Bảo sụt sùi kể tiếp: “Vợ tôi đang bị bệnh viêm dây thần kinh số 7, giật méo miệng, thêm suy thận, suy tim, mỗi ngày tốn tiền thuốc 140.000 đồng. Vợ tôi nghĩ rằng chết đi sẽ tiết kiệm được khoản này và còn được mọi người đi phúng điếu sẽ kiếm thêm được chút ít tiền nữa cho chồng con…”.
Chị Nhân sinh ra và lớn lên rồi lập gia đình ngay ở xã An Xuyên, TP Cà Mau. Sau khi lấy nhau, anh chị được cha mẹ hai bên cho năm công đất ruộng. Việc trồng trọt thất bát, cộng thêm vài trận bệnh của chị, năm công đất phải bán đi để trả nợ nần và lo việc học cho các con. Cả hai vợ chồng anh chị cùng có chung hoài bão là sẽ nuôi ba đứa con trai ăn học đến nơi đến chốn để thay đổi tương lai chứ không để giống như cha mẹ. Với quyết tâm này, anh chị đã tảo tần mười mấy năm qua bằng đủ loại nghề, miễn là kiếm được tiền. Khi thì cả hai cùng đi phụ hồ, khi thì đi bán rau cải, bánh mì ngoài chợ…
Anh Đinh Hoài Bảo, chồng chị Nhân, cùng các con đau xót trước cái chết của chị. Ảnh: TRẦN VŨ
Không đủ tiêu chuẩn hộ nghèo
Năm 2011, sức khỏe chị Nhân suy yếu, không còn làm phụ hồ được, cũng không thể bê xịa bánh đi bán, chị xin một chân giúp việc nhà cho một gia đình ở TP Cà Mau.
Thời điểm này, con trai lớn của chị là Đinh Công Bằng thi đậu vào CĐ và đi học ở Bà Rịa-Vũng Tàu, tiền nong gia đình vì vậy càng thêm bức bách. Nghe đến những chính sách hỗ trợ của Nhà nước, chị chạy đôn chạy đáo đi tìm hiểu và tìm cách làm đơn xin được hỗ trợ, cứu giúp. Chị làm đơn kể hoàn cảnh khó khăn để đi xin vay tiền cho con học CĐ. Ấp, xã cùng chứng thực hoàn cảnh khó khăn của chị nhưng khi đến Ngân hàng Chính sách của TP Cà Mau thì bị từ chối vì chị không có sổ hộ nghèo. Chị lại về xin công nhận hộ nghèo nhưng xin hoài mà vẫn không được. Bởi người ta xét nhà chị có hai lao động chính, thu nhập 5 triệu đồng/tháng (anh làm thợ hồ ngày được 100.000 đồng, tức 3 triệu đồng/tháng, chị đi giúp việc được 2 triệu đồng/tháng nữa, tổng cộng là 5 triệu đồng)! Chia cho năm nhân khẩu thì bình quân mỗi nhân khẩu được 1 triệu đồng/tháng. Trong khi đó, quy định hiện hành tại xã chị thì bình quân thu nhập 401.000 đồng/nhân khẩu trở xuống mới được xét cấp sổ hộ nghèo và từ 520.000 đồng/nhân khẩu đến 401.000 đồng/nhân khẩu thì mới được xem là hộ cận nghèo. Vậy là chị không dính vào diện nào cả, đành ngậm ngùi sau bao lần lên ấp, lên xã xin sổ hộ nghèo.
Tháng 3-2013, sau một ngày đi khám và điều trị bệnh, chị bị mất luôn công việc giúp việc nhà. Bao gánh nặng như tiền học cho ba đứa con, tiền thuốc cho chị, tiền hụi chết đã hốt non lo cho con ăn học… dồn lên vai người chồng. Tự thấy mình là gánh nặng, ngay sau khi mất việc, chị đã nói với chồng là sẽ chết đi. Và chiều 24-4, lúc 15 giờ, con trai út của chị đã phát hiện mẹ mình treo cổ chết trong phòng ngủ, bên cạnh là một bức thư tuyệt mệnh đầy bốn trang giấy học trò!
Di ảnh chị Nhân cùng lá thư tuyệt mệnh.
Mọi giúp đỡ, ủng hộ gia đình chị Nhân xin gửi về: - Ban Công tác bạn đọc, báo Pháp Luật TP.HCM, cao ốc 34 Hoàng Việt, phường 4, quận Tân Bình, TP.HCM. Hoặc chuyển khoản: - Tài khoản: 1607201005173 Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn, Chi nhánh Phan Đình Phùng, TP.HCM.Chủ tài khoản: Báo Pháp Luật TP.HCM. Nội dung chuyển khoản xin ghi rõ: Giúp gia đình chị Nhân, nhân vật trong bài “Chết để con được học”. |
“Xin cấp cho chồng tôi sổ hộ nghèo”
Chị mới học tới lớp 4, văn từ lủng củng nhưng bức tuyệt thư chị viết ra bằng tâm sức cuối cùng đã gây động lòng biết bao bà con ở xã An Xuyên. Mở đầu chị viết: “Anh! Trong hoàn cảnh quá khổ sở, không lối thoát, em đành phải xa anh và các con…”. Theo đó, chị bảo rằng việc chọn cái chết là vì để cho chồng bớt gánh nặng tiền thuốc men cho vợ, dành phần tiền này lo cho các con ăn học; vì bản thân bệnh nặng, sức khỏe tinh thần đều suy sụp; vì muốn phù hộ cho chồng con khỏe mạnh, trúng số độc đắc; và cuối cùng là để chính quyền địa phương xót thương mà cấp cho chồng con chị cái sổ hộ nghèo hoặc cận nghèo.
Đoạn nói về sổ hộ nghèo, trong thư chị viết: “Xin các cấp chính quyền ấp 5 thấu hiểu cho hoàn cảnh không lối thoát của chúng tôi hiện nay mà cấp sổ hộ nghèo cho chồng con tôi để sống những ngày tháng còn lại trên đời”. Trong thư, chị Nhân nhắc đi nhắc lại câu: “Anh Bảo, em thương anh nhiều lắm. Chết là hết, chỉ thương anh ở lại trên đời với biết bao gánh nặng… Các con Bằng, Tâm, Ngân đừng trách mẹ. Hãy gắng học nên người, đừng để cha con buồn. Cha con đã khổ với mẹ con ta nhiều lắm!”.
Cùng bạn đọc! Các con của chị Nhân - anh Bảo gồm: Đinh Công Bằng, 23 tuổi, đang học năm hai CĐ nghề dầu khí ở Bà Rịa-Vũng Tàu; Đinh Thành Tâm đang học lớp 11 và Đinh Phát Ngân đang học lớp 8 tại Cà Mau. Cả hai em Tâm và Ngân đều là học sinh tiên tiến. Đưa tin về trường hợp đau lòng này, Pháp Luật TP.HCM mong rằng sẽ nhận được sự giúp đỡ từ bạn đọc để các con của chị Nhân có điều kiện học hành, để tương lai các em không còn lặp lại cuộc đời cay cực của cha mẹ, như ước nguyện của người mẹ nghèo ấy trước lúc qua đời. Sau khi nghe câu chuyện thương tâm của chị Nhân, ông Lâm Tấn Lợi, Giám đốc Công ty TNHH SX Duy Lợi, nói: “Thông qua báo Pháp Luật TP.HCM, tôi xin hỗ trợ 30 triệu đồng để giúp đỡ các con chị Nhân có điều kiện tiếp tục học hành. Tôi mong các cháu sẽ vượt qua đau thương này để học hành đến nơi đến chốn như mong ước của mẹ các cháu trước khi nhắm mắt!”. Một nhà báo nữ xin giấu tên thông qua Facebook báo Pháp Luật TP.HCM xin hỗ trợ 1 triệu đồng và bảo trợ sách vở, quần áo cho một trong số những người con của chị Nhân học hết phổ thông. Ngoài ra, Văn phòng luật sư Người Nghèo cũng hỗ trợ 1 triệu đồng cho các con chị Nhân. ____________________________________________ Mong ước cháy bỏng của chị Nhân là được vay tiền để con được học đến nơi đến chốn. Nhưng muốn vay thì phải có sổ hộ nghèo hoặc cận nghèo nên chị mới đi xin sổ hộ nghèo. Tôi thấy Nhà nước quy định phải có sổ hộ nghèo mới được vay cho sinh viên đi học là chưa phù hợp. Nếu không có quy định này, chị Nhân được vay tiền cho con ăn học thì có lẽ chị sẽ không chết như thế này. Bà NGUYỄN THỊ TIẾN,Chi hội trưởng Chi hội Phụ nữ ấp 5, Thực tế địa phương cho thấy 3 triệu đồng chỉ đủ để một gia đình năm nhân khẩu sống gói ghém, có đâu đến học hành. Tôi thấy quy định hộ nghèo mới được vay tiền cho con ăn học cần phải được xem lại nếu Nhà nước muốn ai cũng được học hành. Ông PHẠM THANH TƯƠI, Trưởng ấp 5, xã An Xuyên Chúng tôi thừa nhận là đoàn thể địa phương chưa nắm sát được tâm trạng, hoàn cảnh của gia đình chị Nhân để có những đề xuất giúp đỡ kịp thời. Đó là thiếu sót mà chúng tôi phải rút kinh nghiệm sâu sắc. Chúng tôi sẽ quan tâm đặc biệt, tạo mọi điều kiện tốt nhất có thể để ba đứa con chị Nhân được học hành đến nơi đến chốn. Ông TRẦN ĐẠI ĐOÀN, Bí thư Đảng ủy xã An Xuyên |
TRẦN VŨ