Tranh cãi tội danh vụ 8 cuộn tôn ‘bí ẩn’

(PLO)- Doanh nghiệp cho rằng phải xử lý các bị cáo tội buôn bán hàng giả, nhưng VKS lại khẳng định đây là hành vi xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp.
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam

Ngày 13-12, TAND huyện Đại Từ (Thái Nguyên) mở phiên sơ thẩm xét xử ba bị cáo Lê Văn Hùng (38 tuổi, trú tại Thái Nguyên), Nguyễn Minh Hưng (39 tuổi) và Phan Tuấn Anh (36 tuổi, cùng trú tại Thái Bình) cùng về tội xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp theo điểm đ khoản 2 Điều 226 BLHS.

Ba bị cáo tại tòa ngày 13-12. Ảnh: UYÊN TRANG

Ba bị cáo tại tòa ngày 13-12. Ảnh: UYÊN TRANG

Theo cáo trạng, tháng 9-2021, một người đàn ông tên Tú (ở Hải Phòng, không rõ nhân thân) đến gặp Hưng, nói có tám cuộn tôn mạ màu nhãn hiệu Tôn Phương Nam là hàng tồn kho kém chất lượng và không có hóa đơn chứng từ, muốn thanh lý với giá rẻ.

Tháng 10-2021, Hưng và Tuấn Anh đến công ty do Hùng quản lý ở huyện Đại Từ để chào hàng tám cuộn tôn nêu trên. Hùng đồng ý mua.

Ngày 17-10-2021, người tên Tú giao tám cuộn tôn cho Hưng. Hưng và Tuấn Anh sau đó giao số tôn này cho Hùng với giá 480 triệu đồng.

Nhận hàng, Hùng thuê người làm giả tem nhãn phụ của Tôn Phương Nam dán vào các cuộn tôn nhằm tạo lòng tin với khách hàng. Tuy nhiên, khi chưa kịp tiêu thụ, số hàng này đã bị Công an huyện Đại Từ và lực lượng quản lý thị trường phát hiện, thu giữ.

Cơ quan tố tụng xác định tám cuộn tôn mà nhóm bị cáo mua bán là hàng hóa giả mạo nhãn hiệu Tôn Phương Nam. Kết luận định giá cho thấy tám cuộn tôn có giá trị tương đương với Tôn Phương Nam thật là gần 1,2 tỉ đồng.

Ban đầu, ba bị cáo bị khởi tố về tội buôn bán hàng giả theo khoản 3 Điều 192 BLHS, nhưng sau này thay đổi sang tội xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp.

Quá trình xét xử tại tòa, đại diện VKS giữ nguyên quan điểm truy tố, đề nghị tuyên phạt ba bị cáo từ 15 đến 30 tháng tù nhưng cho hưởng án treo, cùng về tội xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp.

Các bị cáo và luật sư bào chữa không tranh luận gì về tội danh. Ngược lại, đại diện Công ty Tôn Phương Nam và luật sư của mình nhiều lần nêu quan điểm không đồng tình với VKS.

Theo đại diện công ty này, không chỉ vụ án, thời gian qua công ty nhận được rất nhiều thông tin về việc xuất hiện các loại tôn cùng mẫu mã, nhãn hiệu với tôn Phương Nam nhưng giá rẻ hơn rất nhiều. Việc này ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín, doanh số, sản lượng… của công ty.

Vị đại diện đề nghị HĐXX xem xét ba vấn đề. Thứ nhất, phải giải quyết triệt để vụ án bằng cách tìm ra nơi sản xuất tám cuộn tôn giả mạo nhãn hiệu. Thứ hai, hành vi của các bị cáo là buôn bán hàng giả chứ không phải xâm phạm quyền sở hữu công nghiệp. Thứ ba, công ty yêu cầu các bị cáo bồi thường hơn 78 triệu đồng; ngoài ra việc mua bán tôn giả mạo xảy ra ở nhiều nơi khiến công ty thiệt hại cả trăm tỉ đồng…

Trình bày thêm, luật sư bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho công ty cho rằng lời khai của các bị cáo cho thấy ở thời điểm giao nhận tám cuộn tôn đều còn nguyên đai nguyên kiện. Các bị cáo không sản xuất hay dịch chuyển nhãn hiệu lên các cuộn tôn mà chỉ chào hàng, mua bán, tức không có hành vi chiếm đoạt quyền sở hữu nhãn hiệu. Nếu có việc này thì phải là người sản xuất ra các cuộn tôn. Từ đó, luật sư đề nghị tòa trả hồ sơ để điều tra bổ sung.

Đối đáp, đại diện VKS cho biết cơ quan tố tụng đã thực hiện đầy đủ các biện pháp nhưng đến nay chưa thể xác định nhân thân người tên Tú cũng như nơi sản xuất ra các cuộn tôn giả nhãn hiệu. Bị cáo Hùng biết rõ các cuộn tôn không có đầy đủ tem mác nên đã thuê người in tem nhãn phụ của Tôn Phương Nam để dán lên các cuộn tôn, có đủ dấu hiệu của hành vi xâm phạm quyền sở hữu.

Hơn thế, cơ quan điều tra đã ra quyết định trưng cầu tiêu chuẩn chất lượng đối với tám cuộn tôn nhưng cơ quan giám định từ chối vì không đủ khả năng phân tích mẫu vật. Theo quy định, nếu hàm lượng tôn trong các cuốn tôn này dưới 70% thì mới xem xét xử lý về hàng giả được…

Tiếp tục không đồng tình với quan điểm của VKS, luật sư cho rằng có rất nhiều căn cứ để xác định hàng giả (ten, nhãn mác…) chứ không chỉ căn cứ vào hàm lượng. Thực tế, các bị cáo có hành vi chào hàng, lưu trữ, vận chuyển, mua bán các cuộn tôn có tem và mã số hàng hóa giả mạo Tôn Phương Nam, nên đây phải là hành vi buôn bán hàng giả.

Kết thúc phần tranh luận, xét tính chất phức tạp của vụ án, HĐXX quyết định nghị án kéo dài và tuyên án vào ngày 16-12 tới đây.

So sánh hai tội danh

Điều 226. Tội xâm phạm quyền Sở hữu công nghiệp

1. Người nào cố ý xâm phạm quyền Sở hữu công nghiệp đối với nhãn hiệu hoặc chỉ dẫn địa lý đang được bảo hộ tại Việt Nam mà đối tượng là hàng hóa giả mạo nhãn hiệu hoặc chỉ dẫn địa lý với quy mô thương mại… thì bị phạt tiền từ 50.000.000 đồng đến 500.000.000 đồng hoặc phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm.

2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tiền từ 500.000.000 đồng đến 1.000.000.000 đồng hoặc phạt tù từ 06 tháng đến 03 năm:

….

đ) Hàng hóa vi phạm trị giá 500.000.000 đồng trở lên.

Điều 192. Tội sản xuất, buôn bán hàng giả

1. Người nào sản xuất, buôn bán hàng giả thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tiền từ 100.000.000 đồng đến 1.000.000.000 đồng hoặc bị phạt tù từ 01 năm đến 05 năm:

3. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ 07 năm đến 15 năm:

a) Hàng giả tương đương với số lượng của hàng thật hoặc hàng hóa có cùng tính năng kỹ thuật, công dụng trị giá 500.000.000 đồng trở lên;

b) Thu lợi bất chính 500.000.000 đồng trở lên;

c) Làm chết 02 người trở lên;

d) Gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của 02 người trở lên mà tổng tỷ lệ tổn thương cơ thể của những người này 122% trở lên;

đ) Gây thiệt hại về tài sản 1.500.000.000 đồng trở lên.

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm