Về quê bạn ăn Tết

Được người bạn thời đại học rủ về quê ở tỉnh Sóc Trăng ăn Tết Nguyên đán 2022, tôi gật đầu ngay.

Tầm trưa mùng 1 Tết, tôi có mặt ở nhà bạn. Nghe có khách từ TP.HCM xuống chơi, hàng xóm của bạn tề tựu khá đông. Người xách đòn bánh tét, người ôm con gà, người cầm chai rượu, người quảy quài dừa… để góp bàn tiệc đãi khách.

Sau khi thắp bàn thờ gia tiên cây nhang và chúc tết ba má người bạn, tôi được mọi người kéo vô bàn tiệc ngay. Không “rào trước đón sau”, chẳng dùng lời hoa mỹ, gia đình và hàng xóm người bạn liên tục mời tôi cụng ly, gắp đũa với lời mộc mạc, chân tình.

Chủ nhà, hàng xóm và khách trong bàn tiệc đầu năm ở vùng quê. Ảnh: TRẦN NGỌC

Bàn tiệc cũng đơn sơ như cuộc sống mộc mạc vốn có của người vùng quê. Dù chỉ là hai con cá lóc nướng trui bự chảng bắt dưới ruộng hồi sáng, một rổ ốc bươu đen luộc sả cũng được bắt ven bờ kênh, dĩa gà xé phay rau răm, tô mắm tép nhà làm, vài con khô sặc, dăm trái bắp luộc… nhưng rất ngon vì đậm chất dân dã. Bữa tiệc mỗi lúc mỗi gắn chặt tình thân bởi những câu chuyện rôm rả, tiếng cười sảng khoái của chủ nhà, láng giềng và khách.

Bàn tiệc lúc đầu tám người, dần dần phải kê thêm ghế vì anh Tám, chú Sáu, chị Bảy, cô Hai… ở xa tới trễ. Theo tập tục “vào ba ra bảy”, người mới tới buộc phải uống đủ ba ly rượu mới được ngồi chung bàn tiệc. Vì vui, vì có khách ở xa nên chẳng ai từ chối, kể cả các chị và các cô.

Khi đã sần sần, cả chủ nhà lẫn láng giềng và khách cất câu vọng cổ mà chẳng cần nhạc đệm. Lúc này, đũa, chén, muỗng… là những “nhạc cụ” đệm cho các giọng ca miệt vườn. Cho dù cả khách lẫn chủ nhà và hàng xóm hát “dở như hạch” nhưng vừa dứt câu là mọi người vỗ tay rần rần, đập bàn đập ghế ầm ầm, la ó ỏm tỏi. Không khí còn vui hơn Tết.

Mặt trời khuất sau hàng tre, tôi xin uống ly rượu cuối cùng để quay lại TP.HCM. Thế nhưng đâu được, cả chủ nhà lẫn xóm giềng liên tục mời tôi ly rượu “tình cảm”. Cảm kích tấm lòng mến khách của người vùng quê, tôi không thể từ chối cho dù bước đi đã khểnh khoảng.

Trước khi xe lăn bánh, chủ nhà và hàng xóm còn gửi quà “cây nhà lá vườn” cho tôi nhiều vô kể. Cá rô, khô lóc, mít, mận, ổi, bắp, dừa… chất đầy xe khiến tôi như bị níu kéo lại bởi cái tình, cái nghĩa sâu đậm của dân vùng quê.

Năm sau, tôi sẽ về quê bạn ăn Tết!

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm