• Bảng A (Gabon, Burkina Faso, Cameroon, Guinea-Bissau) căng thẳng
Gabon được lợi thế sân nhà nhiều khả năng có một vé vào tứ kết. Nổi bật là đội trưởng Aubameyang (Dortmund) cùng HLV Camacho từng là hậu vệ đội tuyển Tây Ban Nha. Bên cạnh đó còn có tiền vệ Lemina của Juventus và N’Dong của Sunderland.
Cái thiếu lớn nhất của chủ nhà là kinh nghiệm và thành tích trong giải này khá kém cỏi, chỉ mới hai lần vào tứ kết năm 2006 và 2012. Trong lúc đó Burkina Faso là đương kim á quân nổi bật có Traore của Ajax và Kone của Malaga cùng với HLV Paulo Duarto người Bồ Đào Nha. Ông cũng là cựu HLV Gabon nên hiểu rất rõ về điểm mạnh, yếu của chủ nhà.
Riêng đội Cameroon đã bốn lần vô địch nhưng đã qua rồi thế hệ vàng. Lần vô địch gần nhất của họ là năm 2002. Đội sở hữu nhiều tuyển thủ đã hoặc đang chơi giải Pháp Ligue 1, trong đó đáng kể có đội trưởng Mbia, hậu vệ Nkoulou.
Riêng Guinea-Bissau mới lần đầu góp mặt.
Trận khai mạc diễn ra giữa Gabon - Guinea-Bissau (23 giờ ngày 14-1).
Đương kim vô địch Bờ Biển Ngà thách thức mọi đối thủ. Ảnh: GETTY IMAGES
• Bảng B (Tunisia, Algeria, Senegal, Zimbabwe) nhẹ nhưng coi chừng
Tunisia và Algeria đều là cựu vô địch năm 2004 và 1990. Bảng này còn có Senegal một lần lên ngôi á quân năm 2002, còn Zimbabwe bị loại ngay vòng bảng giải 2004, 2006. Trong số này Tunisia tương đối nổi trội nhất nhờ HLV Kasperczak, 70 tuổi, người Ba Lan có quá nhiều kinh nghiệm về bóng đá châu lục này sau nhiều lần cầm quân Tunisia, Mali, Senegal, Morocco lẫn Bờ Biển Ngà.
Dù được xem là bảng nhẹ nhưng có thể sẽ có bất ngờ ở bảng này.
• Bảng C (Bờ Biển Ngà, Cộng hòa Congo, Morocco, Togo) tìm suất sau đương kim vô địch
Bờ Biển Ngà là đương kim vô địch có lực lượng hùng hậu với nhiều tên tuổi đang đá các giải lớn châu Âu gồm Bailly (MU), Bony (Stoke City), Zaha (Crystal Palace), Gradel (Bournemouth), Kone (Sunderland), Aurier (Paris St Germain), Kalou (Hertha Berlin). HLV Dussuyer người Pháp của họ cũng đã ba lần nắm đội tuyển Guinea và một lần với Benin.
Cộng hòa Congo cũng hai lần đăng quang năm 1974 và 2008 so với Morocco chỉ một lần năm 1976. Còn Togo thành tích tốt nhất là vào vòng tứ kết năm 2013.
Ba đối thủ còn lại sẽ tìm suất sau Bờ Biển Ngà vượt trội.
• Bảng D (Ai Cập, Ghana, Mali, Uganda) nhìn nhau mà đá
Ai Cập là đội lên ngôi vua nhiều nhất với năm lần. Đội được dẫn dắt bởi HLV Hector Cuper người Argentina, 61 tuổi. Ông từng dẫn dắt Inter Milan, Valencia và Athletic Bilbao. Cạnh tranh sát sườn với Ai Cập là Ghana đã bốn lần đăng quang với một đội hình đáng nể. Hai đội còn lại là Mali và Uganda xếp chót về thành tích khó lòng lấy vé của hai đàn anh.