Ông Lê Thụy Hải là HLV Việt Nam giàu thành tích ở V-League nhất với bốn ngôi vô địch cùng CLB B. Bình Dương. Ở tuổi 74 nhưng ông vẫn lạc quan, yêu đời dù trong người mang phải căn bệnh hiểm nghèo.
Hiệp thứ 14 của ông là một ca mổ và 13 lần hóa trị. Ông kể: “14 hiệp đấu trong cái không gian yên ắng chỉ nghe tiếp “bip, bip” của thiết bị điện tử và mùi hóa chất của phòng hóa trị mỗi khi vào thuốc. Nó nghiệt ngã, khốc liệt và khốc liệt hơn rất nhiều so với những năm tháng đá bóng trên sân mà tôi phải đối mặt với đòn rát của đối phương.
Đời cầu thủ của ông Hải “lơ” trên sân và bây giờ ở tuổi 74, ông lơ cả bệnh hiểm nghèo. Ảnh: HUỲNH TRÍ DŨNG
Sáng 26-6, ông Lê Thụy Hải có mặt tại cuộc họp báo giới thiệu Fair Play 2019, các đồng nghiệp của ông như cựu thủ môn Cảng Sài Gòn Lưu Kim Hoàng, tuyển thủ Hồ Thanh Cang, đàn em Nguyễn Hồng Phẩm nhìn ông Hải vẫn lạc quan, yêu đời và cười rất tươi sau hiệp đấu thứ 14 thì ai cũng mừng.
Thời những năm 1980, chỉ nghe cầu thủ Lê Thụy Hải qua những lần trực tiếp trên sóng phát thanh Đài Tiếng nói Việt Nam với chất giọng của nhà báo Đình Khải và Hoài Sơn… Nay nghe ông kể về trận cầu lịch sử, tôi mạo muội hỏi ông: “Vì sao anh có biệt danh Hải “lơ” nghe rất “phủi” và cũng rất… khó hiểu” thì ông nhỏ nhẹ và nhớ lại thời ngang dọc sân cỏ: “Chuyện là thế này, những năm 1980 khi Tổng cục Đường sắt thi đấu tại Nha Trang, tôi bị cầu thủ đội bạn đá rất rát, rất đau, đến độ gục ngã trên sân phải cáng ra ngoài. Biết tôi đau lắm nhưng vẫn cố trở lại thi đấu mà chỉ chăm chú đến bóng, chẳng thèm phản ứng, chẳng thèm né đòn người hay đá đau tôi và cũng chẳng thèm chơi lại nên các đồng đội đặt cho tôi cái tên Hải “lơ””.
Và cái tên đó rất đúng với ông bây giờ khi ông còn lơ cả với căn bệnh hiểm nghèo và sống thật lạc quan, thật yêu đời…