Một trong những nguyên nhân đó là do những tình tiết của cuộc sống ảo bị đưa vào hiện thực, nói cách khác do lẫn lộn giữa trò chơi và thực tại một cách vô thức mà dẫn đến phạm tội.
Những game thủ trở thành sát thủ
Ngày 15-3-2008, Công an huyện Vũ Bình, Phúc Kiến nhận được tin báo Tiểu Bằng (tên nhân vật đã thay đổi), nữ sinh lớp 12 trường Trung học Thực nghiệm mất tích. Ngày hôm sau, cảnh sát tìm thấy một mảnh thi thể Tiểu Bằng trong một nhà nghỉ cách trường không xa. Với các bằng chứng thu thập được, cảnh sát bắt giữ nghi phạm chính Tiểu Chung, bạn cùng lớp và là “người hâm mộ” của nạn nhân.
Tiểu Bằng, sinh năm 1992, vừa học giỏi lại xinh xắn nên được cả giáo viên và bạn học quý mến. Ngày 15-3, Tiểu Chung rủ Tiểu Bằng ra ngoại ô chơi, song vì nhiều lần mà vẫn bị từ chối nên đem chuyện tự sát ra đe dọa, khiến Tiểu Bằng buộc phải nhận lời. Tối hôm đó, sau khi đi chơi vài vòng, Tiểu Chung nói dối đưa Tiểu Bằng đến một nhà nghỉ ở trung tâm huyện gặp một người bạn. Khi lên tới phòng nghỉ tầng 4, Tiểu Chung đề nghị Tiểu Bằng cho quan hệ tình dục nhưng bị từ chối quyết liệt. Trong khi hai bên đang giằng co, Tiểu Chung dùng tay bóp cổ Tiểu Bằng đến chết. Đêm ấy, Tiểu Chung không bỏ đi mà ngủ lại trong phòng, đến sáng hôm sau ra chợ mua một con dao và túi nilon, chặt xác Tiểu Bằng thành nhiều mảnh nhỏ, gói mang đi thủ tiêu.
Tiểu Chung sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ có thu nhập ổn định. Bình thường, Tiểu Chung không thích làm gì, chỉ hay trốn ra quán internet chơi game. Những trò chơi đầy bạo lực dường như đã ăn sâu vào đầu tên sát nhân vị thành niên, trong nhật ký của Tiểu Chung, cảnh sát tìm thấy những đoạn mô tả rùng rợn về giết người phân thây. Trước khi ra tay, Tiểu Chung từng viết trong nhật ký, nói “thích thú niềm khoái cảm của việc giết chết người mình yêu quý” và nhắc lại nhiều lần “việc phân thây trong trò chơi trực tuyến có thể chia thêm nhiều mảnh nữa”.
Ngày 12-7-2009, Vương Anh, 19 tuổi, nhân viên phục vụ một quán cà phê ở Đường Cô, Thiên Tân bị sát hại dã man ngay trên đường phố. Ngay sau đó, cảnh sát bắt giữ hung thủ Cao Thiết, 21 tuổi, một thanh niên người địa phương. Theo lời khai của Cao Thiết, hắn ta bắt đầu nghiện game từ khi vào trung học, vì game mà bỏ lỡ việc thi đại học. Hàng ngày, Cao Thiết chỉ vùi đầu vào máy tính. Cuối tháng 6, hắn bị bố mẹ đánh mắng vì chuyện chơi game nên bỏ nhà ra đi, đến quán net ở Đường Cô ăn ngủ luôn tại đó để chơi game. Khi tiêu hết tiền, hắn nghĩ đến chuyện đi cướp tài sản. Cao Thiết cho biết, khi đối mặt với nạn nhân, trong đầu hắn hiện lên những pha “anh hùng đánh quái thú” trong trò chơi và cảm thấy mình là kẻ mạnh nên không sợ bất cứ ai.Vì Vương Anh không chịu đưa tiền và điện thoại di động, Cao Thiết đã dùng dao đâm chết cô ngay giữa đường, sau đó mang những thứ cướp được đi bán lấy hơn 200NDT. Với số tiền này, hắn tiếp tục đến một quán “net”, ngồi chơi game tiếp.
Gần đây hơn, tháng 11-2009, Công an huyện Lễ, tỉnh Cam Túc bắt được anh em ruột Trương Vũ, Trương Văn, 2 nghi phạm giết người cướp taxi mới 18 và 15 tuổi. Vốn nghiện game trực truyến nên cả 2 anh em đã bỏ học từ lâu, ngày ngày vùi đầu trong quán net. Mỗi lần bị bố phát hiện, Trương Văn và Trương Vũ đều nhận được những trận đòn khủng khiếp, song điều ấy lại càng khiến chúng say mê game hơn vì trong mỗi trò chơi, chúng đều “tự quyết định được số mệnh của mình và người khác”. Để có tiền “nuôi” những trò chơi ấy, Trương Vũ rủ em đi cướp taxi. Chỉ cần áp dụng những gì thực hiện trong game hàng ngày, chúng giết chết người lái taxi và cướp được chiếc xe một cách dễ dàng.
Nhân tố phát sinh tội phạm
Điều khiến dư luận cảm thấy lo ngại là những kẻ sát nhân máu lạnh ấy vốn chưa từng có tiền án, tiền sự, thậm chí sinh ra trong một gia đình khá tốt. Có thể khẳng định, nguyên nhân dẫn đến những tội ác ấy là sự mê đắm game bạo lực khiến họ không nhận thức được sự khác nhau giữa thế giới ảo và cuộc sống thực bên ngoài. Nhất là hiện nay, chỉ cần truy cập mạng, chúng ta đều có thể bắt gặp những câu giới thiệu về game bạo lực như “Chúng ta giết người nào!”. Ngoài đời thật bạn có thể chỉ là một người bình thường, nhưng trong game bạn dễ dàng trở thành một vị anh hùng, trở thành siêu nhân, thậm chí trở thành... tội phạm mà không hề bị bắt (trò GTA, St’ Row,...). Game tạo nên một “thế giới ảo” hầu như không có giới hạn, điều này hấp dẫn người chơi vô cùng, đồng thời gây ra những tác hại không thể nào lường hết.
Đại đức Lý Tịnh, Học viện Phật giáo Trung Quốc phân tích, tuy “trò chơi giết người” không giống với việc giết người trong đời sống thực, nhưng việc nó cám dỗ và làm tổn thương đến mặt tâm lý của con người thì không thể xem thường, nhất là khiến người chơi dễ bị lẫn lộn giữa trò chơi và cuộc sống một cách vô thức. Bản thân trò chơi không tồn tại vấn đề phạm tội, nhưng nếu các trò chơi bạo lực khiến con người mất đi lý trí, gây ra những thiếu hụt về tâm lý dẫn đến hành vi ngược với đạo đức xã hội, thì trò chơi trở thành nhân tố phát sinh tội phạm. Chính vì vậy, con người không thể xem nhẹ những nguy cơ tiềm ẩn mà “thế giới ảo” mang lại. Cần có biện pháp ngăn ngừa, không để con người mê đắm vào trò chơi.
Theo luật sư Trần Húc, Văn phòng luật Sơn Đông: “Rõ ràng một vài trò chơi trực tuyến, nhất là những trò chơi mang tính bạo lực có sức phá hoại rất lớn đối với nhân cách và tâm lý con người, nó khiến tâm lý con người lệch lạc và thiếu lành mạnh. Không nhất thiết phải “bài trừ” hay “xóa sổ” game, vì nó không phải không có mặt tích cực. Nhà chức trách cần quản lý chặt hơn về nội dung một số trò chơi, dần dần loại bỏ game “lậu”, không có bản quyền. Áp dụng chế độ thực danh trên internet để quản lý tốt hơn người chơi. Cần có sự thay đổi trong các quy định quản lý game đối với cả nhà phát hành và người chơi để không cho phép người chơi chơi vượt quá giới hạn cho phép”.
Cách tốt nhất vẫn là sự quản lý giáo dục của gia đình. Nếu cha mẹ quan tâm, chú ý đến sinh hoạt của con cái, ngăn chặn ngay từ đầu thì hoàn toàn có thể tránh được trường hợp con cái bị game chi phối. Ngay cả khi con cái bắt đầu mắc “nghiện game”, nếu như có những cách thức ứng xử và quản lý phù hợp với tâm lý lứa tuổi, cha mẹ vẫn có thể giúp con tránh xa những nguy cơ xấu. Việc thường xuyên định hướng, trao đổi của cha mẹ sẽ giúp con cái nhận thức và phân biệt được giữa game với đời sống thực - Trịnh Công Minh, chuyên gia giáo dục tâm lý, Trùng Khánh cho biết.
Bảo Trâm tổng hợp (ANTĐ)